Trang chủ » #32 – Samadhi

#32 – Samadhi

by Hậu Học Văn
240 views

Lời Giới Thiệu

Chân Ngã (The Self)

#1 - Thực Tại - Tĩnh Lặng

#2 - Ba trạng thái Tỉnh, mộng, ngủ sâu

#3 - Hạnh phúc - Trái Tim

#4 - Ngã nhận thức & Ngã vô minh

#5 - Khởi sinh bản ngã - Giác ngộ Chân Ngã

#6 - Vô minh - Vở kịch của Thượng Đế

#7 - Loại bỏ tâm trí

#8 - Jnani (Người biết Chân Ngã)

#9 - Trạng thái của Jnani

#10 - Vấn ngã & Quy hàng

#11 - Vấn ngã - Ngã niệm - Thiền Định

#12 - Thực hành vấn ngã

#13 - Yoga - Truy vấn 'Tôi là Ai'

#14 - ''Tại sao tôi không cảm thấy nó?''

#15 - Truy vấn - Nhận biết Chân Ngã

#16 - Vấn ngã & những quan niệm sai lầm

#17 - Quy hàng

#18 - ''Nếu chỉ có quy hàng có đủ chứng ngộ được Chân Ngã không?''

#19 - Guru (Bậc Đạo Sư)

#20 - ''Ngài hay Guru có thể giúp chúng tôi nhận ra Chân Lý không?''

#21 - Ân điển của Guru

#22 - Sự tĩnh lặng & Sat-sanga

#23 - Sự tĩnh lặng & Guru

#24 - Thiền định & Yoga

#25 - ''Tôi nên thiền như thế nào?''

#26 - Mantra & Japa

#27 - Japa & Ajapa (bất thành lời)

#28 - Đời sống trong thế gian

#29 - Tu tập tâm linh - Ăn uống - Tình dục

#30 - Yoga

#31 - Luân xa - Yoga karma

#32 - Samadhi

#33 - Khải tượng & Quyền năng tâm linh

#34 - Những trải nghiệm tâm linh

#35 - Thực tại của thế giới

#36 - Luân hồi

#37 - Bản chất của Thượng Đế (God)

#38 - Đau khổ và Đạo đức

#39 - Karma - Định mệnh - Tự do ý chí

TRẢI NGHIỆM


Không hề có các cấp độ của thực tại. Có các cấp độ trải nghiệm của cá nhân chứ không phải của thực tại. Dù trải nghiệm có như nào đi nữa,
thì cái người trải nghiệm là một và giống nhau. Chân Ngã chắc chắn nằm trong kinh nghiệm trực tiếp của tất cả mọi người, nhưng nó không giống như người ta tưởng tượng. Nó chỉ là như chính nó là.

SAMADHI

Từ samadhi được sử dụng rộng rãi trong các văn bản tâm linh phương đông để biểu thị một giai đoạn thiền định nâng cao trong đó có một kinh nghiệm có ý thức về Chân Ngã hoặc một sự chìm sâu lắng xuống một cách mạnh mẽ, không bị khuấy động trong đối tượng của bài thiền định đó. Có nhiều sự phân cấp và chia nhỏ của samadhi đã được mô tả, các trường phái và tôn giáo khác nhau có xu hướng sản sinh ra các phân loại và thuật ngữ đặc biệt. Sự phân loại thường được sử dụng bởi Sri Ramana chia các samadhi phân thành 3 cấp khác nhau.

  1. Sahaja nirvikaipa samadhi: Đây là trạng thái của jnani, người mà cuối cùng đã loại bỏ hoàn toàn bản ngã của mình. Sahaja có nghĩa là tự nhiên và nirvikalpa nghĩa là không có sự khác biệt. Một jnani trong trạng thái này có thể hoạt động tự nhiên trên thế gian, giống như bất kỳ một người bình thường nào. Biết rằng mình là Chân Ngã, sahaja jnani không thấy có bất kỳ sự khác biệt giữa anh ta và những người khác và không có sự khác biệt giữa bản thân và thế giới. Đối với một người như vậy, mọi thứ đều là biểu lộ của cái Chân Ngã không thể bị phân tách.

2. Kevala nirvikalpa samadhi: Đây là giai đoạn bên dưới sự chứng ngộ Chân Ngã. Trong trạng thái này có một sự tự nhận thức về Chân Ngã tạm thời nhưng không cần phải có nỗ lực, nhưng bản ngã cuối cùng vẫn chưa bị loại bỏ. Đặc trưng của trạng thái này là không còn sự của ý thức về cơ thể. Mặc dù có một nhận thức tạm thời về Chân Ngã trong trạng thái này, người ta không thể nhận thức thông tin hoặc chức năng giác quan trong thế giới. Khi nào ý thức về cơ thể trở lại, bản ngã xuất hiện trở lại.

3. Savikalpa samadhi: Trong trạng thái này, sự nhận thức Chân Ngã được duy trì bằng nỗ lực không ngừng. Sự liên tục của samadhi là hoàn toàn phụ thuộc vào nỗ lực bỏ ra để duy trì nó. Khi sự chú tâm vào Chân Ngã dao động, Nhận thức về Chân Ngã bị che lấp.

Các định nghĩa ngắn gọn sau đây được xây dựng bởi Sri Ramana có thể đủ để hướng dẫn người chưa bắt đầu thông qua một rừng những thuật ngữ về samadhi:

  1. Duy trì trong thực tại là samadhi.
  2. Duy trì trong thực tại mà cần sự nỗ lực là savikalpa samadhi.
  3. Chìm đắm trong thực tại mà không nhận thức được thế giới là nirvikalpa samadhi.
  4. Chìm đắm trong vô minh và không nhận thức được thế giới được gọi là giấc ngủ.
  5. Duy trì ở trạng thái nguyên thủy, thuần khiết, tự nhiên mà không cần nỗ lực là sahaja nirvikalpa samadhi.

H: Samadhi là gì?

Đ: Trạng thái mà một người đắc được trải nghiệm về ý thức-hiện hữu không bị gián đoạn bằng tâm trí tĩnh lặng, một mình nó chính là samadhi. Tâm trí tĩnh lặng đó được tô điểm bởi đắc được Chân Ngã tối cao vô hạn, một mình nó là thực tại của Thượng đế.
Khi tâm trí hiệp thông với Chân Ngã trong bóng tối, nó là được gọi là giấc ngủ, tức là sự đắm chìm của tâm trí trong vô minh. Đắm mình trong trạng thái có ý thức hoặc tỉnh táo được gọi là samadhiSamadhi liên tục ở trong Chân Ngã khi trong trạng thái thức giấc. Giấc ngủ cũng ở trong Chân Ngã nhưng trong một trạng thái vô thức. Trong sahaja samadhi, sự hiệp thông là liên tục.

H: Kevala nirvikalpa samadhi là gì?

Đ: Sự đắm chìm của tâm trí trong Chân Ngã, nhưng không có sự hủy diệt tâm trí, là kevala nirvikalpa samadhi. Trong trạng thái này người ta không thoát khỏi các vasana (khuynh hướng của tâm trí)và do đó người ta chưa đạt đượcgiải thoát. Chỉ sau khi các sau khi các vasana đã bị phá hủy thì người ta mới có thể đạt được giải thoát.

H: Khi nào người ta có thể thực hành sahaja samadhi?

Đ: Ngay từ khi bắt đầu. Dù một người có thực hành kevala nirvikalpa samadhi trong nhiều năm mà không nhổ được gốc rễ của vasana thì cũng sẽ không đạt được giải thoát.

Giữ vững trạng thái tối cao là định. Khi nó ở với
nỗ lực do những rối nhiễu tâm trí, đó là savikalpa. Khi những
nhiễu loạn vắng mặt, đó là nirvikalpa. Ở lại vĩnh viễn trong
trạng thái nguyên thủy mà không cần nỗ lực là sahaja.

H: Tôi có thể biết rõ ràng về sự khác biệt giữa savikalpa và nirvikalpa không?

Đ: Giữ vững trạng thái tối cao là samadhi. Khi nó cần có nỗ lực do những quấy rối trong tâm trí, đó là savikalpa. Khi những nhiễu loạn vắng mặt, đó là nirvikalpa. Duy trì vĩnh viễn trong trạng thái nguyên thủy mà không cần nỗ lực là sahaja.

HLiệu Nirvikalpa samadhi có hoàn toàn cần thiết trước khi đạt được sahaja?

Đ: Thường trú vĩnh hằng trong bất kỳ samadhi nào trong số này, savikalpa hay nirvikatpa, chính là sahaja [trạng thái tự nhiên]. Ý thức về cơ thể là gì? Đó là cơ thể vô tri giác cộng với ý thức. Cả hai thứ này phải nằm trong một ý thức khác, là cái tuyệt đối và không bị ảnh hưởng và luôn duy tại như chính nó là, cho dù có hoặc không có ý thức về cơ thể. Sau đó, nếu một người duy trì với cái ý thức thuần khiết đó, thì việc có ý thức về cơ thể hay không đâu có quan trọng gì? Sự vắng mặt hoàn toàn của ý thức về cơ thể có lợi thế giúp cho cho samadhi trở nên mãnh liệt hơn, mặc dù nó không tạo ra sự khác biệt đối với tri thức của cái tối cao.

H: Samadhi có giống với turiya, trạng thái thứ tư không?

Đ: Samadhituriya và nirvikalpa đều có cùng một hàm ý, tức là nhận thức về Chân Ngã. Turiya nghĩa đen là trạng thái thứ tư, ý thức tối cao, khác biệt với ba trạng thái khác: thức, mơ và ngủ sâu không mơ. Trạng thái thứ tư là vĩnh cửu và ba trạng thái khác đến và đi trong đó. Trong turiya đó là nhận thức rằng tâm trí đã hợp nhất trong nguồn của nó, Trái Tim, và đang yên lặng ở đó, mặc dù một số suy nghĩ vẫn còn lấn át nó và các giác quan vẫn còn hoạt động phần nào. Trong nirvikalpa các giác quan không hoạt động và suy nghĩ hoàn toàn không có. Do đó trải nghiệm của ý thức thuần khiết trong trạng thái này là mãnh liệt và hạnh phúc. Có thể đạt được turiya trong samadhi savikalpa.

H: Sự khác biệt giữa niềm hạnh phúc khi ngủ và sự hạnh phúc được hưởng ở turiya là gì?

Đ: Không hề có các loại hạnh phúc khác nhau. Chỉ có một hạnh phúc duy nhất bao gồm cả hạnh phúc được hưởng trong trạng thái thức, hạnh phúc của tất cả các loại chúng sinh từ động vật thấp nhất đến đấng Phạm Thiên cao nhất. Hạnh phúc đó là phúc lạc của Chân Ngã. Niềm hạnh phúc được tận hưởng một cách vô thức trong giấc ngủ được tận hưởng một cách có ý thức trong turiya, đó là sự khác biệt duy nhất. Hạnh phúc được hưởng trong trạng thái thức là thứ đồ cũ, nó là một phụ tá của hạnh phúc thực sự [upadhi ananda].

H: Samadhi ở giai đoạn thứ tám của raja yoga có giống như samadhi mà ngài đang nói?

Đ: Trong yoga, thuật ngữ samadhi đề cập đến một số loại trạng thái xuất thần và có nhiều loại samadhi . Nhưng samadhi mà tôi nói đến là
thứ khác. Đó là sahaja samadhi. Từ đây bạn có samadhana [trạng thái định] và bạn vẫn bình tĩnh và điềm đạm ngay cả khi bạn đang hoạt động. Bạn nhận ra rằng bạn đang được vận hành bởi cái Tự Ngã thực sự sâu sắc hơn ở bên trong. Bạn không có lo lắng, không muộn phiền, không quan tâm, vì bạn đã nhận ra rằng không có gì thuộc về bạn. Bạn có biết rằng mọi thứ được thực hiện bởi một cái gì đó mà bạn đã hợp nhất với nó một cách có ý thức.

H: Nếu sahaja samadhi này là điều kiện mà ta nên hướng tới nhất, thì không cần nirvikalpa samadhi nữa sao?

Đ: Nirvikalpa samadhi của raja yoga có thể có công dụng của nó. Nhưng trong jnana yoga này sahaja sthiti [trạng thái tự nhiên] hoặc sahaja nishtha [an trụ trong trạng thái tự nhiên] chính nó là trạng thái nirvikalpa. Trong trạng thái tự nhiên này tâm trí không còn nghi vấn nào. Nó không cần phải phân vân giữa các lựa chọn thay thế, khả năng và xác suất. Nó không thấy vikalpas [sự khác biệt] của bất kỳ loại nào. Nó chắc chắn về chân lý vì nó cảm thấy sự hiện diện của cái thực. Ngay cả khi nó đang hoạt động, nó vẫn biết rằng nó đang hoạt động trong thực tại, Chân Ngã, Đấng tối cao.

H: Sự khác biệt giữa giấc ngủ sâu, thất thần, và samadhi là gì?

Đ: Trong giấc ngủ sâu, tâm trí được chìm xuống và nhưng không bị phá hủy. Cái mà bị chìm xuống sẽ trồi lên trở lại. Nó cũng có thể xảy ra trong thiền định. Nhưng tâm trí mà đã bị phá hủy không thể xuất hiện lại. Mục tiêu của yogi phải là phá hủy nó và không phải để chìm vào sự thất thần. Trong sự bình yên của thiền định, thất thần đôi khi xảy ra sau đó nhưng nó vẫn chưa đủ. Nó phải được bổ sung bởi các thực hành khác để phá hủy tâm trí. Một số người đã đi vào samadhi của yoga với một ý nghĩ vụn vặt và sau một thời gian dài thức tỉnh vẫn còn dấu vết của cùng một suy nghĩ đó. Trong khi đó, thời gian đã qua nhiều thế hệ trên thế giới. Một yogi như vậy vẫn không phá hủy được tâm trí của mình. Sự hủy diệt tâm trí thực sự là nhận ra rằng nó không tách biệt khỏi Chân Ngã. Ngay cả bây giờ tâm trí cũng không tách biệt. Hãy nhận ra điều đó. Bạn có thể nhận ra điều đó trong các hoạt động thường ngày, những thứ đang diễn ra một cách tự động. Biết rằng cái tâm trí đang thúc đẩy chúng ta là không có thật mà chỉ là một bóng ma vận hành từ Chân Ngã. Đó là cách tâm trí bị phá hủy.

H: Người hành thiền có thể bị ảnh hưởng bởi những quấy nhiễu vật lý trong nirvikalpa samadhi không? Tôi và bạn tôi không đồng ý về điểm này.

Đ: Cả hai bạn đều đúng. Một trong số các bạn đang đề cập đến kevala và khác với sahaja samadhi. Trong cả hai trường hợp, tâm trí đều đắm chìm trong phúc lạc của Chân Ngã. Trong trường hợp đầu, các chuyển động thể chất có thể gây ra nhiễu loạn đối với thiền giả, bởi vì tâm trí chưa hoàn toàn chết đi. Nó vẫn sống và như sau giấc ngủ sâu, bất cứ lúc nào cũng có thể hoạt động trở lại. Nó được so sánh với một cái xô, mặc dù hoàn toàn chìm dưới nước, có thể được kéo ra bằng sợi dây vẫn còn được gắn vào nó. Trong sahaja, tâm trí đã chìm đắm hoàn toàn vào Chân Ngã, giống như cái xô đã bị chìm vào độ sâu của giếng cùng với sợi dây của nó. Trong sahaja không còn lại gì quấy nhiễu hoặc bị kéo trở lại thế giới. Các hoạt động của một người sau đó giống như đứa trẻ bú sữa mẹ khi ngủ, và hầu như không nhận thức được việc đang được cho ăn.

H: Làm thế nào một người trên thế gian có thể hoạt động trong tình trạng như vậy?

Đ: Một người đã quen với thiền một cách tự nhiên và thích niềm hạnh phúc của thiền định sẽ không làm mất trạng thái samadhi của anh ta cho dù đang làm bất cứ công việc gì bên ngoài, dù bất cứ suy nghĩ nào có thể đến với anh ta. Đó là sahaja nirvikalpaSahaja nirvikalpa là sự hủy diệt hoàn toàn của tâm trí trong khi kevala nirvikalpa là thất thần tạm thời. Những người đang ở trạng thái samadhi thất thần tạm thời sẽ luôn luôn phải đưa tâm trí trở lại trong tầm kiểm soát. Nếu tâm trí bị phá hủy, như nó đang ở trong sahaja samadhi, nó sẽ không bao giờ nảy mầm nữa. Bất cứ điều gì được làm bởi những người như vậy chỉ là điều ngẫu nhiên, họ sẽ không bao giờ bị trượt xuống khỏi trạng thái cao siêu đó. Những người ở trọng trạng thái kevala nirvikalpa vẫn chưa chứng ngộ, họ là vẫn là những người truy tìm chứng ngộ. Những người ở trạng thái sahaja nirvikalpa giống như một tia sáng ở một nơi không có gió, hoặc đại dương không có sóng; đó chính là không hề có sự chuyển động trong họ. Họ không thể tìm thấy bất cứ điều gì khác biệt với chính họ. Đối với những người không đạt được trạng thái đó, mọi thứ dường như khác với họ.

H: Mặc dù một người ở trạng thái kevala nirvikalpa sẽ hạ xuống khỏi nó đến thế giới tương đối, nhưng trải nghiệm trong kevala nirvikalpa có giống như trải nghiệm của sahaja không?

Đ: Không có hạ xuống cũng không thăng lên – cái người đi lên và xuống là không có thật. Trong kevala nirvikalpa, cái xô tinh thần chìm dưới nước và nó có thể bị kéo ra bất cứ lúc nào. Sahaja giống như dòng sông nối liền với đại dương từ đó không có trở lại. Tại sao bạn hỏi tất cả những câu hỏi này? Hãy tiếp tục thực hành cho đến khi bạn có kinh nghiệm cho riêng mình.

H: Công dụng của samadhi là gì và suy nghĩ có tồn tại sau đó không?

Đ: Chỉ riêng Samadhi có thể hé lộ sự thật. Các suy nghĩ che đậy thực tại, và do đó ta không thể chứng ngộ được nó trong trạng thái nào ngoài samadhi. Trong samadhi chỉ có cảm giác là ‘Ta tồn tại’ và không có suy nghĩ. Trải nghiệm rằng ‘Ta tồn tại’ trở nên tĩnh lặng.

H: Làm thế nào tôi có thể lặp lại trải nghiệm về samadhi hoặc sự tĩnh lặng mà tôi đã có được ở đây dưới sự hiện diện của ngài?

Đ: Kinh nghiệm hiện tại của bạn là do ảnh hưởng của bầu không khí tại đây mà bạn tìm thấy chính mình. Bạn có thể có nó bên ngoài này bầu không khí này không? Kinh nghiệm này chỉ là ngắn ngủi. Thực hành là cần thiết cho đến khi nó trở thành vĩnh viễn.

H: Samadhi có phải là một trải nghiệm của sự tĩnh lặng hay bình an?

Đ: Sự trong sáng tĩnh lặng, không có xáo trộn tinh thần, một mình samadhi là cơ sở vững chắc cho sự giải thoát. Bằng cách cố gắng mãnh liệt phá hủy những rối loạn ảo ảnh trong tinh thần, trải nghiệm samadhi đó như ý thức an lạc, là sự sáng tỏ trong nội tại.

H: Sự khác biệt giữa samadhi nội giới và samadhi ngoại giới là gì?

Đ: Samadhi ngoại giới là bám vững vào thực tại trong khi quan sát thế gian, mà không có phản ứng với nó từ bên trong. Có sự tĩnh lặng của một đại dương không sóng. Samadhi nội giới liên quan đến việc mất đi ý thức về cơ thể.

H: Tâm trí không chìm vào trạng thái đó dù chỉ một giây.

Đ: Cần phải có một niềm tin mạnh mẽ rằng `Ta là Chân Ngã, vượt qua tâm trí và các hiện tượng.’

H: Tuy nhiên, tâm trí luôn tỏ ra là một trở ngại không thể khuất phục, ngăn cản mọi nỗ lực muốn chìm đắm vào Chân Ngã.

Đ: Dù tâm trí có đang hoạt động hay không thì đâu có vấn đề gì? Nó chỉ là một tầng lớp mỏng bên dưới Chân Ngã. Hãy nắm bắt vào Chân Ngã ngay cả trong các hoạt động trí óc.

H: Tôi đã đọc trong một cuốn sách của Romain Rolland về Ramakrishna và nói rằng nirvikalpa samadhi là một trải nghiệm khủng khiếp và đáng sợ. Nirvikalpa có đáng sợ không? Có phải chúng ta đang trải qua tất cả các quá trình thiền định, thanh lọc và kỷ luật tẻ nhạt chỉ để kết thúc trong một trạng thái kinh hoàng? Chúng ta có biến thành xác sống?

Đ: Mọi người có đủ loại quan niệm về nirvikalpa. Mà tại sao phải nói về Romain Rolland? Ngay cả những người theo các truyền thống Áo Nghĩa Thư và Vệ Đà đều có những quan niệm kỳ quái về nirvikalpa, thì sao ta có thể đổ lỗi cho một người phương Tây về những quan niệm tương tự? Một số yogi thực hành các bài tập thở cho phép bản thân rơi vào trạng thái tê liệt sâu hơn nhiều so với giấc ngủ không mơ, trong đó họ không nhận thức được gì, hoàn toàn không có gì, và họ tôn vinh nó là nirvikalpa. Vài người khác nghĩ rằng một khi bạn nhúng chân vào nirvikalpa, bạn hoàn toàn trở thành một loại tồn tại khác. Còn những người khác coi nirvikalpa là chỉ có thể đạt được qua một trạng thái xuất thần trong đó ý thức về thế giới hoàn toàn bị xóa sổ, như trong một cơn ngất xỉu. Tất cả những điều này là quan điểm trí năng của riêng họ.

Nirvikalpa là chit – ý thức tự nhiên, vô sắc vô tướng. Trở về là đúng với bản tánh con người thực của mình thì có gì mà kinh hoàng, có gì mà bí ẩn? Với một số người mà tâm trí của họ đã trở nên chín muồi sau một thời gian dài thực hành trong quá khứ, nirvikalpa đến đột ngột như một cơn lũ, nhưng đối với những người khác thì đến trong quá trình thực hành tâm linh của họ, một sự tu tập mà từ từ loại bỏ những suy nghĩ bị cản trở và để lộ ra cái màn hình về nhận thức thuần túy ‘Ta-Ta’. Thực hành nhiều thêm nữa sẽ hiển lộ ra cái màn hình đó vĩnh viễn. Đây là Chứng ngộ Chân Ngã, mukti, hoặc sahaja samadhi, trạng thái tự nhiên, không cần nỗ lực. Nếu chỉ là đánh mất đi nhận thức quan về thế giới bên ngoài thì không thể là nirvikalpa . Biết rằng không có nhận thức về sự khác biệt nào giữa ta và thế giới ở trong một tâm trí đã chết đi đó mới là nirvikalpa chân chính.

H: Khi tâm trí bắt đầu chìm vào Chân Ngã, thường có một cảm giác sợ hãi.

Đ: Sự sợ hãi và sự run rẩy của cơ thể một người khi một người đang bước vào samadhi là do ý thức chấp ngã vẫn còn vương lại chút ít. Nhưng khi nó chết hoàn toàn, không để lại dấu vết, người ta sẽ an trú trong một không gian rộng lớn của ý thức đơn thuần, nơi chỉ có chân phúc duy tại, và những rung động ngưng lại.

H: Samadhi có phải là trạng thái cực lạc hay ngây ngất không?

Đ: Trong samadhi tự nó chỉ có sự yên bình hoàn hảo. Ngây ngất đến khi tâm trí hồi sinh vào cuối samadhi, cùng với sự hồi tưởng sự bình an của samadhi. Trong sự trường phái tu sùng kính, sự ngây ngất có trước. Nó thể hiện bằng những giọt nước mắt vui mừng, mái tóc dựng đứng và giọng nói run rẩy. Khi bản ngã cuối cùng chết đi và sahaja chiến thắng, các triệu chứng và các ngây ngất đó chấm dứt.

H: Khi chứng ngộ samadhi, người ta cũng đắc được các siddhi [ quyền năng siêu nhiên] đúng không?

Đ: Để trình diễn các siddhi, đòi hỏi phải có những người khác nhận ra họ. Điều đó có nghĩa là, không có jnana (Tri Thức) trong người đang trình diễn chúng. Vì vậy, những siddhi không đáng để suy nghĩ. Jnana một mình nó là mục đích nhằm vào và để đạt được.

H: Nó được nêu trong Mandukyopanishad rằng trừ khi Samadhi, giai đoạn thứ tám và cuối cùng của Yoga, được trải nghiệm, không thể có giải thoát dù có hành thiền nhiều hay tu khổ hạnh.

Đ: Hiểu như thế là đúng, chúng là như nhau. Cho dù bạn gọi nó là thiền hay khổ hạnh hoặc chìm đắm, hoặc gì đi nữa thì nó cũng không có thay đổi. Thứ mà ổn định, liên tục như dòng chảy của dầu, là khổ hạnh, thiền định và chìm đắm . Là Chân Ngã cũng chính bản thân mình chính là samadhi.

H: Nhưng trong Mandukyopanishad có nói rằng samadhi phải nhất thiết phải được trải nghiệm trước khi đạt được giải thoát.

Đ: Thì tôi không nói rằng điều đó là sai. Nó không chỉ được nêu trong Mandukyopanishad mà trong tất cả các sách cổ. Nhưng sự thật là bạn chỉ có thể biết samadhi khi đã biết Chân Ngã của bạn. Ngồi yên một chỗ như một vật vô hồn trong một thời gian thì có ích gì? Giả sử bạn nhận có một cái nhọt trên tay và phải phẫu thuật gây mê. Bạn không cảm thấy đau vào lúc đó, vậy điều đó có nghĩa là bạn đang ở trong samadhi sao? Nó cũng giống như vậy. Người ta phải biết samadhi là gì. Và làm thế nào bạn có thể biết nó mà không biết Chân Ngã của bạn?

Nếu Chân Ngã được biết, samadhi sẽ được biết đến một cách tự động. Samadhi là trạng thái tự nhiên của một người. Nó là dòng chảy ẩn dưới trong cả ba trạng thái thức, mơ và ngủ. Chân Ngã không ở trong những trạng thái này, nhưng những trạng thái này ở trong Chân Ngã. Nếu chúng ta nhập vào samadhi trong trạng thái thức của chúng ta, điều đó cũng sẽ tồn tại trong giấc ngủ sâu. Các sự phân biệt giữa ý thức và vô thức thuộc về cảnh giới của tâm trí, chúng sẽ được chuyển hóa bởi trạng thái của Chân Ngã.

H: Vì vậy, một người nên luôn luôn cố gắng đạt được samadhi?

Đ: Những nhà hiền triết nói rằng trạng thái cân bằng không có bản ngã đơn độc là mouna-samadhi [samadi của sự tĩnh lặng], là tri thức tối cao. Chỉ tìm kiếm sự hủy diệt của bản ngã là mục tiêu duy nhất của bạn cho đến khi đạt được mouna-samadhi, trạng thái thực tại vô ngã.

❁ ❁ ❁
Nguồn: Nhận Thức Bất Nhị (Batnhi.net)

0 0 Đánh giá
Đánh giá bài viết

❁ Cánh cửa mở rộng ❁

guest

0 Bình luận
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận
0
Ý kiến của bạn luôn tuyệt vời, hãy để lại bình luận ...x