Trang chủ » Em là Sự Tỉnh Thức!

Em là Sự Tỉnh Thức!

by Hậu Học Văn
234 views

Em đang như thế nào ở hiện tại? Em đang chịu sự tác động của hoàn cảnh? Đang chịu sự trói buộc của các giác quan cùng những dục lạc mà chúng mong muốn? Đang chìm ngập trong những ảo tưởng và huyên náo bất tận của tâm? Hay em đang thư thái, bình thản quan sát thân tâm một cách tỉnh thức và tự do?

Thật dễ dàng rơi vào những thói quen vô thức phải không em, thói quen đồng hóa mình với thân tâm.

Chúng ta dành cả đời để miệt mài phấn đấu cho mọi đòi hỏi của thân tâm, để khi đạt được ta thỏa mãn hay cảm thấy yên ổn, còn nếu không ta chán trường, đau khổ và bất an. Anh biết đó là điều con người chấp nhận như một sự thật hiển nhiên mà không bao giờ tra vấn hay dành thời gian suy ngẫm về nó, để rồi trở thành nô lệ cho hoàn cảnh, cho những thói quen và những tham cầu không ngừng của tâm.

Điều đó chẳng có gì là đúng hay sai, suy cho cùng tất cả đều là biểu hiện của Sự Sống vĩ đại đang tuôn chảy không ngừng trong mọi hình thái hiện hữu của nó. Chỉ là, em muốn sống một đời không biết mình là ai, trầm luân trong những trạng thái bất tận của tâm để rồi chỉ dẫn đến sự bất an, lo lắng, sợ hãi và trống rỗng. Hay em muốn sống một đời tỉnh thức biết được sự thật về chính mình mà từ đó sẽ chẳng có gì khiến em sợ hãi nữa!

Nếu muốn sống một đời tỉnh thức, thì đầu tiên hãy luôn khắc ghi trong tâm khảm của mình rằng: Không có điều gì quan trọng hơn sự tỉnh thức. Đó phải là điều em luôn ôm giữ, trăn trở và nhiệt tâm hướng đến nó. Nó giống như một chiếc gai nhọn ở ngón chân mà mỗi bước đi của cuộc đời đều khiến em đau buốt và nhức nhối, nó phải là cả cuộc sống của em, Là Chính Em chứ không phải thứ gì đó tách biệt với em để em có thể kinh nghiệm nó giống như khi học tập, thể thao, giải trí, …

Và em không cần phải tìm đọc bất cứ cuốn sách hay những tri thức cao siêu gì, bởi chỉ cần một điều duy nhất vô cùng giản dị mà uyên thâm trong hành trình này, đó là Quan Sát Thân Tâm. Rằng mỗi phút, mỗi giây của cuộc đời hãy quan sát mọi động đậy của dòng tâm thức, mọi phản ứng và đòi hỏi của thân mà biết rằng: EM KHÔNG PHẢI LÀ CHÚNG. Để từ đó, những trói buộc của thân tâm dần rơi rụng, thân trở nên an tĩnh thư thái, tâm nhẹ nhàng tĩnh lặng. Và như mặt nước không còn một gợn sóng, khi ấy ánh trăng của sự thật sẽ được phản chiếu qua mặt nước (tức qua tâm) và em sẽ nhận ra chính mình!

Em không cần phải xác định em là gì, em hãy chỉ cần mỗi khoảnh khắc quan sát nội tâm không ngừng nghỉ và biết rằng cái gì không phải là em, khi mọi thứ em biết rơi rụng hết khi đó CHÍNH EM sẽ hiển hiện. Hãy ghi nhớ: “Bất cứ điều gì em biết, biết rằng em không phải là thứ đó”, và nếu trong cuộc sống thường nhật vẫn còn chìm đắm trong dòng chảy của tâm thức, hãy học theo phương pháp nhà Phật: “Quán tâm vô thường” – Biết rằng tâm luôn vô thường, biến đổi.

Vì đồng hóa với tâm, nên em luôn cảm thấy mọi trạng thái của tâm đều quan trọng, nghiêm trọng và tràn đầy ý nghĩa, nhưng khi em chỉ quan sát và thấy biết sự vô thường của nó, nó mất đi tính chất thật mà tự rơi rụng, trở về với vai trò của nó chứ không còn trói buộc em nữa.

Hãy nhớ giờ đây sự tỉnh thức là điều quan trọng nhất cuộc đời em, không phải tận thế, không phải đau khổ, không phải những nghịch cảnh… Mà là sự Tỉnh Thức. Như khi em trở dạ trong ngày sinh con, khi em vật lộn với cơn đau mà có lẽ cả đời anh chẳng thể tưởng tượng được, điều quan trọng với anh khi ấy không phải an ủi em, không phải lo lắng, không phải bất an… mà là đối diện với em trong sự Tỉnh Thức với sự tĩnh lặng trong tâm, bởi anh biết (và em cũng sẽ biết) chỉ có điều đó mới có thể chữa lành mọi tổn thương hay xấu ác ở cuộc đời này.

Anh hy vọng mọi điều anh nói không trừu tượng với em đến nỗi khó hiểu, cũng không đơn giản đến nỗi tâm em xem thường, chỉ vài câu chữ nhưng nó chứa đựng hết thảy cuộc sống của anh trong đó. Hãy sống nó và nếm trải điều anh đã nếm trải, chỉ một thoáng nhìn của Sự Thật/Chân Lý có thể hóa giải mọi hoài nghi trong em để giúp em vững bước, hoặc hy vọng sự hiện hữu của anh nơi đây có thể giúp em có một niềm tin bất biến về hành trình của mình.

Có thể vẫn còn nhiều thói quen, tập khí vô thức nơi thân; vẫn còn những dục vọng, tham cầu, trói buộc nơi tâm, có thể vở kịch nhân sinh sẽ luôn kéo em đi và trầm luân với đủ nỗi bi hài trong đó… Nhưng em sẽ luôn bình tâm đối diện và đón nhận mọi thứ, bởi em đã biết: Em chính là Sự Tỉnh Thức! Phải không!

❁ ❁ ❁
Phạm Đức Hậu

5 1 Đánh giá
Đánh giá bài viết

❁ Cánh cửa mở rộng ❁

guest

0 Bình luận
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận
0
Ý kiến của bạn luôn tuyệt vời, hãy để lại bình luận ...x