Trang chủ » Viết về Tình Thương

Viết về Tình Thương

by Hậu Học Văn
487 views

Anh muốn viết về Tình thương. Tình thương mà anh đã luôn dành cho em, cho gia đình, cho những người bạn, cho chính anh, cho tuổi trẻ, cho những người xa lạ vô tình gặp trong một vài hoàn cảnh, cho tất thảy con người.
Tình thương này anh không dám nói nó to lớn như lòng từ bi của Phật hay các bậc Bồ Tát, các bậc Thánh Hiền, nó chỉ là một trạng thái của tâm khi anh hợp làm một với tha nhân để đồng điệu, để thương cảm cho hoàn cảnh, cho trạng thái hiện hữu của họ và cho sự trói buộc mà tất cả đang phải gánh chịu.

Những tháng ngày trước anh đã luôn tự vấn rằng bản thân mình có đang bi quan không khi luôn nhìn đời với đôi mắt ảm đạm đến thế, nhưng không phải em ạ, bởi anh đã đi đến tận cùng trong hành trình nội tâm của mình, để thấy mọi xấu ác, mọi ngục tù, ảo tưởng mà tâm dựng lên. Hãy nhìn xung quanh em, nếu không phải con người bị nô lệ cho thói quen, cho những câu thúc của thân thì cũng là người chìm đắm trong những dục lạc, những ảo tưởng, những ham muốn bất tận của tâm, chẳng ai vượt thoát được (hay muốn vượt thoát) khỏi tất cả mọi điều ấy để sống đời tự do, giải thoát, bình an và tỉnh thức.

Người đời có thể an vui, thanh thản khi có một hoàn cảnh dễ chịu và thỏa mãn với những tiện nghi mà vật chất mang lại nhưng bản chất đời sống là vô thường, đau khổ và bất mãn luôn nằm ở bên kia sự thỏa mãn ấy, khi tất cả vụn vỡ và thay đổi, sự thanh thản, an vui biến mất như một giấc mơ. Và nhìn lại lịch sử loài người, em sẽ thấy rất ít người có thể vượt thoát khỏi tất cả mọi điều đó, cả lịch sử loài người chỉ nói lên rằng chúng ta đã đau khổ như thế nào bởi sự ngu dốt của chính mình, tất cả đều chạy đua theo đuổi quyền lực, vật chất và những dục lạc, ham muốn bất tận. Thế giới văn minh hiện tại cũng chẳng khác hơn, mọi dạng quyền lực hay ham muốn đều ẩn núp dưới các vỏ bọc khác nhau mà ta dùng những mĩ từ để che lấp như thành công, tình yêu, trách nhiệm, nghĩa vụ, niềm tin …v.v.

Và khi Thấy được tất cả mọi điều ấy, dần dần bên trong anh bắt đầu dửng dưng với mọi thứ – những trò giải trí, những ham muốn vật chất, những trạng thái của tâm không còn làm anh mê đắm, chẳng có điều gì hấp dẫn anh ngoài sự giải thoát và Chân lý. Và anh nghĩ đây là trạng thái mà tất cả phải trải qua khi trên hành trình này – Khi sự giải thoát trọn vẹn chưa tới nhưng ta đã mất đi dính mắc khỏi thế giới hữu hình và vô hình của tâm. Ta thường xuyên rơi vào trạng thái lạc lõng, trống rỗng và vô định.

Nhưng dù khi tâm anh trượt dài trong những nỗi chán trường, tuyệt vọng, trống rỗng, sầu muộn, … ngay trong chính tất cả mọi trạng thái ấy luôn le lói một dòng chảy của tình yêu thương hiện diện, để anh thương cho chính mình, anh thương cho chính trạng thái nội tâm ấy và anh thương cho tất cả những ai phải trải qua tất cả mọi điều như thế. Và một khao khát tự nhiên anh muốn giải thoát tâm thức nhân loại khỏi mọi thống khổ, trống rỗng ấy.

Có lẽ khi em đã nhìn thấy đủ mọi xiềng xích đang trói buộc thân tâm của mình, và nếu có thể vượt thoát khỏi chúng trong một khoảnh khắc, một thời gian hay vượt thoát trọn vẹn, thì tự nhiên em sẽ luôn đồng cảm với người đời, với tất cả những lo lắng, bất an, đau khổ mà nhân loại đang mang. Em sẽ cảm thấy mình có thể ôm trọn cả nhân loại vào lòng như một người mẹ ôm đứa con bé bỏng của mình khi chúng sợ hãi hay khóc lóc.
Đây là một trạng thái mang Tính Người rất trọn vẹn mà anh nghĩ chỉ có sự Minh triết thấu biết nội tâm của mình mới có thể mang đến, bởi mọi dạng hình yêu thương của người đời đều nhuốm màu của sự đau khổ, ràng buộc, dính mắc, và sợ hãi. Chỉ trong sự thấy biết rõ thân tâm và những ngục tù của nó, ta mới tự do để Thương – Thanh thản và chẳng bởi lý do gì.

Anh thương em, thương cái nội tâm mỏng manh mà rất dễ tổn thương bởi những thô lậu và thực dụng của người đời; anh thương nội tâm của người phụ nữ bị chai đá bởi những lo toan vì mưu sinh; anh thương người đàn ông bị nô lệ cho những thói quen và đau đớn của thân; anh thương đứa trẻ đang phải chịu sự uốn nắn của hoàn cảnh hay bởi những áp đặt, trói buộc từ cha mẹ, gia đình và xã hội.

Anh thương người đồng nghiệp với những áp lực công việc phải nhận mỗi ngày; anh thương người quản lý đấu tranh nội tâm giữa lợi nhuận của Công ty và phúc lợi của cấp dưới; anh thương cô nhân viên chất phác phải làm trong một nhà hàng sang trọng và cảm thấy không biết mình phải làm gì; anh thương người nhân viên lần đầu vào công ty bỡ ngỡ mà không nhận được hỗ trợ của ai;

Anh thương người bạn tự ti về năng lực và hoàn cảnh của mình so với người bạn khác; anh thương nội tâm bà bán trà đá đang chửi tục về một vấn đề gì đó; anh thương bà bán bún chả rất ngon nhưng đang chán ghét chính công việc của mình vì không nhiều tiền; anh thương cậu thanh niên trẻ tìm lạc thú trong rượu, tình dục và tiếng nhạc chát chúa; anh thương cô sinh viên mới ra trường bỡ ngỡ trước sự khắc nghiệt của công việc; anh thương cô bạn mất đi sự vô tư bởi những gánh nặng ký ức trong chuyện tình cảm;

Anh thương người đàn ông đang mưu tính cho những tham vọng về quyền lực; anh thương kẻ giết người đang bị nô lệ cho tư tưởng của y; anh thương người đàn ông yêu thương mọi người nhưng ngại ngùng không thể hiện; anh thương người nông dân cảm thấy khổ vì thân thể vất vả khi làm việc trên cánh đồng; anh thương người phụ nữ ly dị chồng cảm thấy cô đơn khi phải nuôi hai đứa con; anh thương người bán quán ăn ở thành thị với căn gác nhỏ cho cả gia đình; …

Anh thương người bạn đang loay hoay đi tìm ý nghĩa cuộc sống; anh thương cậu thanh niên đang trống rỗng vùi mình trong những cảm xúc tiêu cực; anh thương người sư trẻ tuổi với khao khát Chân lý để giải thoát người đời; anh thương người bạn già lang thang khắp nơi để cầu Đạo; anh thương cậu thanh niên trẻ tuổi mâu thuẫn giữa Đời và Đạo; anh thương người phụ nữ lớn tuổi đi khắp nơi cúng bái cầu khấn thần linh; anh thương người sư đang tự cảm thấy hổ thẹn vì khởi tâm giận dữ với người bạn tu cùng mình; anh thương cậu thanh niên hoang mang và bối rối trong những tri thức tâm linh bất tận;

Tất cả, tất cả anh đều thấy mình trong đó, tất cả như là chính anh đang Sống và Hiện Hữu nên bởi vậy anh yêu mọi dạng hình hiện hữu ấy. Tình yêu thương này là định mệnh của con người, hãy tin anh và chấp nhận sự thật ấy như là một thực tại của chính em – để vượt thoát khỏi những thoái hóa và vở tuồng của tâm, để tự do, để thanh thản và để yêu thương! Anh thương em – Anh thương anh – Anh thương Người – Anh thương Tất Cả!

5 4 Đánh giá
Đánh giá bài viết

❁ Cánh cửa mở rộng ❁

guest

0 Bình luận
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận
0
Ý kiến của bạn luôn tuyệt vời, hãy để lại bình luận ...x