Trang chủ » Đối thoại với Thượng Đế – Chương IV

Đối thoại với Thượng Đế – Chương IV

by Hậu Học Văn
195 views

Trời ơi! Ngài gợi hứng cho con!

Nếu Thượng Đế không gợi hứng thì quỉ sứ làm được sao?

Có phải lúc nào Ngài cũng chơi sấp ngửa như vậy không?

Ta không nói vậy theo lối sấp ngửa đâu.

Hãy đọc lại câu nói của Ta đi.

Ồ! Tôi thấy rồi.

Phải. Tuy nhiên, cũng tốt nếu Ta đang chơi sấp ngửa đúng không?

Tôi không biết. Nhưng tôi tưởng rằng tôi quen với một ông Thượng Đế có phần nghiêm túc hơn.

 Ơ này! Hãy thông cảm cho Ta và đừng tìm cách giới hạn Ta. Đồng thời cũng hãy thông cảm cho bản thân các người. Ta rất thích nói giỡn. Ta cần phải tếu như vậy khi nhìn thấy các người đang tự hành hạ cuộc đời mình, có phải vậy không?

Lúc đấy, Ta chỉ đành “cười trừ” mà thôi. Dù sao cũng tốt vì kết cuộc mọi chuyện đều tốt thôi.

Ngài muốn ám chỉ gì đây?

Ta muốn nói rằng các người không thể thua trong trận chiến này. Các người không

thể sập bẫy vì không nằm trong kế hoạch của Ta. Thượng Đế to lớn tới mức các người không thể nào không đi tới đích.

Đó là điều chúng tôi lo lắng nhất. Chúng tôi sợ rằng vì lý do gì đó, chúng tôi bị lộn tùng phèo, không tới gặp được Ngài và chung sống với Ngài.

Có phải người muốn nói là lên Thiên Đàng không?

Vâng. Chúng tôi đều lo sợ phải xuống địa ngục.

Như vậy các người tự đặt mình vào địa ngục trước để tránh khỏi đi tới đó.

Hừm m…Chiến lược thú vị nhỉ.

Đó! Ngài lại nói tếu rồi.

Ta không thể ngăn được vì địa ngục gây ra những cái tệ hại nhất nơi Ta.

Ngài bảo rằng: Đau đớn ngon lành. Ngài thực đóng kịch rất hay.

Bây giờ các người mới biết được điều đó sao? Sau này, các người có quan sát thế giới không?

Nhân đây tôi có một câu hỏi khác. Tại sao Ngài không sửa lại thế giới mà cứ để nó đi vào địa ngục?

Tại sao các người không sửa?

Chúng tôi không có quyền năng.

Nói sai rồi. Các người có đủ quyền năng và tài năng để chấm dứt sự đói khát ngay lúc này nhưng những chính phủ trên thế giới chưa muốn chấm dứt.

Các người có thể chữa lành các bệnh nhân ngay bây giờ nhưng ngành y khoa ngăn chặn lại các cách chữa bệnh, cấm đoán các phương pháp y khoa tương đương (alternative medicines) bởi vì những phương pháp này có thể làm sụp đổ cấu trúc của ngành y khoa.

Điều này thật khó hiểu cho tôi. Bởi lẽ không một bác sĩ nào từ chối chữa bệnh cho bệnh nhân cũng như không một nhà cầm quyền nào muốn nhìn thấy dân mình chết đói.

Nếu nói là không một cá nhân bác sĩ nào thì đúng. Không một cá biệt nhà cầm quyền nào cũng đúng. Nhưng chữa bệnh và làm chính trị đã trở thành thể chế sẽ chống lại những điều tốt đẹp trên vì sự sống còn của thể chế.

Ví dụ đơn giản và điển hình nhất: Các bác sĩ Tây Y chối bỏ những hiệu quả chữa bệnh của bác sĩ Đông Y. Vì nếu chấp nhận như thế sẽ phá vỡ tan tành câu trúc của Tây Y. Tây Y làm như vậy vì lo sợ: Bất cứ một sự tấn công nào cũng tạo ra một sự kêu cứu. Ta đã được đọc câu này trong cuốn A Course in Miracles (một tiến trình trong những huyền diệu). Ta đã đặt câu này vào đó.

Chèn đét ơi! Chỗ nào Ngài cũng biết hết.

Điều này nhắc lại chúng ta chỉ mới bắt đầu nghiên cứu mấy câu hỏi kia của các người. Chúng ta đang thảo luận làm cách nào cho cuộc đời của các người “lên hương”. Ta đang nói về tiến trình sáng tạo.

Vâng! Tôi cứ ngắt lời Ngài hoài.

Chẳng sao cả, nhưng thôi chúng ta trở lại đi bởi vì chúng ta không muốn đi lạc một đầu giây mối nhợ rất quan trọng: Cuộc đời là sáng tạo chớ không phải là khám phá.

Các người sống mỗi ngày không phải để khám phá ra coi cuộc đời nắm giữ những bí mật gì mà là sáng tạo ra nó. Mỗi giây phút các người đang sáng tạo ra thực tế các người nhưng có thể các người không biết.

Sau đây là lý do tại sao nó lại như vậy và sự vận chuyển của nó ra sao?

1. Ta đã tạo ra các người theo hình tượng giống như Thượng Đế.

2. Thượng Đế là vị sáng tạo.

3. Các người là 3 thực thể trong 1. Có thể gọi là: Cha, Con và Thánh Linh; Tâm, Thân và Linh Hồn; Siêu ý thức, Ý thức và Tiềm thức.

4. Sáng tạo là một tiến trình xuất phát từ 3 phần này của các người. Phương tiện của sáng tạo là: Tư Tưởng, Lời Nói và Hành Động.

5. Tất cả những sáng tạo bắt đầu với tư tưởng (hãy khởi sự từ Cha). Tất cả những sáng tạo sau đó chuyển qua lời (hãy xin, rồi các người sẽ nhận được, hãy nói rồi mọi sự sẽ được làm cho các người ). Tất cả những sáng tạo được thành tựu trong hành động. (Và Lời sẽ thành da thịt và sống nơi chúng ta).

6. Điều mà các người nghĩ nhưng không bao giờ nói ra, sáng tạo trên một tầm mức.

Điều mà các người nghĩ và nói, sáng tạo trên một tầng mức khác. Điều mà các người nghĩ, nói và làm trở thành hiện thực trong thực tế các người.

7. Không thể nào các người có thể nghĩ, nói và làm một điều mà các người không thực sự tin tưởng. Vậy thì tiến trình sáng tạo phải gồm có tin tưởng hay giác (biết).

Đó là niềm tin tuyệt đối. Nó vượt qua hy vọng. Đó là biết một chân thực. (Do niềm tin, người sẽ được chữa lành).

Do vậy, phần hành động của sáng tạo luôn luôn bao gồm giác (biết). Đó là mức ánh sáng mấu chốt, một chân thực hoàn toàn, một chấp nhận trọn vẹn gì đó rất thực tế.

8. Địa điểm giác này là một điểm biết ơn có cường độ không thể tưởng tượng nổi. Đó là sự tạ ơn trước và đó có thể là cái chìa khóa huyền diệu nhất trong sáng tạo: Chịu ơn trước về sáng tạo. Sự ban cho là một dĩ nhiên, điều này không những được tha thứ mà còn được khuyến khích. Đó là dấu hiệu chắc chắn nhất của cấp bậc sư. Tất cả các vị Sư đều biết trước là hành động đã hoàn thành rồi.

9. Hãy tán dương và hưởng vui thú về tất cả những gì các người đã tạo ra. Loại bỏ bất kỳ phần nào của sáng tạo là loại bỏ một phần của chính các người. Hãy thừa nhận bất cứ cái gì đang hiện diện ngay bây giờ là một phần sáng tạo của các người, hãy chúc lành cho nó, hãy biết ơn vì nó. Đừng tìm cách buộc tội nó bởi vì như thế cũng như buộc tội chính mình.

10. Nếu có phần nào trong sáng tạo các người không ưa thích, hãy chúc lành cho nó và cứ việc thay đổi nó đi. Sau đó lại chọn tiếp, chọn một thực tế mới. Hãy có một tư tưởng mới. Hãy nói một lời mới. Hãy làm một cách huy hoàng và thế giới sẽ theo các người. Hãy đòi hỏi. Hãy kêu gọi.

Hãy nói: “Ta là đời sống, Ta là Đạo, hãy theo Ta” Đó là cách biểu hiệu ý muốn của Thượng Đế trên địa cầu cũng như trên trời.

Nếu quả thực mười bước đơn giản như Ngài nói chúng tôi cần, tại sao thế giới lại không diễn tiến tốt đẹp hơn cho chúng tôi?

Thế giới đang diễn tiến như vậy vì chỉ có một số rất nhỏ các người dùng “phương thức” này mà có ý thức, đầy đủ tỉnh giác. Một số người khác dùng nó mà không biết

Một số khác chẳng biết mình đang làm gì Một số nữa vừa đi vừa ngủ.

Tuy vậy, các người đang tạo ra thực tế của các người. Ta nói: Tạo Ra không phải Khám Phá ra. Các người đang dùng quyền năng Ta đã trao cho cùng với tiến trình mà Ta vừa mô tả.

Nay, các người đã hỏi bao giờ thì đời các người sẽ “lên hương”. Các người sẽ đưa đời mình “Lên Hương” bằng cách trước hết có tư tưởng thật rõ ràng, minh bạch về đời sống. Hãy suy nghĩ về điều các người muốn là gì và muốn có gì. Hãy nghĩ về điều đó luôn luôn cho tới khi các người minh bạch về nó. Khi đã minh bạch rồi thì không nghĩ đến gì khác nữa. Không tưởng tượng ra một khả năng nào khác.

Hãy loại bỏ những tư tưởng tiêu cực khỏi trí não. Bỏ đi tất cả những gì bi quan. Vứt đi tất cả những gì nghi ngờ. Tống đi mọi sợ hãi. Hãy đưa tâm trí vào kỷ luật là bám chặt lấy cái tư tưởng sáng tạo gốc kia. Khi những tư tưởng các người đã minh bạch và vững chắc, hãy bắt đầu nói chúng ra như là những chân lý.

Nói lớn lên. Hãy sử dụng cái lệnh tối cao gọi quyền năng sáng tạo tới: “Ta Đây”.

Hãy dùng những lời “Ta Đây” với người khác. “Ta Đây” là lời sáng tạo nhất trong vũ trụ. Bất kỳ nghĩ gì, nói gì sau lời “Ta Đây” chuyển động những kinh nghiệm đó, gọi chúng tới, đem chúng lại cho các người. Chẳng có cách nào khác để cho vũ trụ biết phải làm ra sao! Chẳng có con đường nào khác để cho nó biết mà theo. Vũ trụ đáp ứng với lời “Ta Đây” như là vị thần trong cái chai vậy.

Ngài nói: “Vất đi tất cả những nghi ngờ, tống đi mọi sợ hãi, liệng đi những gì bi quan” giống như nói “Hãy lấy đi một miếng bánh vậy”. Nhưng nói thì dễ mà làm thì khó. Nói: “Hãy loại bỏ tất cả những tư tưởng tiêu cực” có lẽ cũng như nói “Hãy leo lên núi Everest trước bữa ăn trưa”. Hình như đây là một lệnh quá lớn.

Kìm hãm tư tưởng, kiểm soát chúng, chẳng có gì là khó như các người tưởng. (Hoặc leo núi Everest cũng vậy). Tất cả đều là vấn đề kỷ luật.

Đó là chuyện phải chú tâm vào. Bước thứ nhất là cách điều động tư tưởng: Học cách nghĩ về các người đang nghĩ. Khi gặp những tư tưởng tiêu cực, xóa bỏ cái ý niệm cao cả nhất của các người về một vật, hãy suy nghĩ lại.

Ta muốn các người làm như vậy, đúng nguyên văn.

Nếu các người nghĩ rằng các người đang buồn rầu, chán nản và chẳng có gì là hay lập tức hãy nghĩ lại.

Nếu các người nghĩ rằng thế giới là một chốn xấu xa, đầy những biến cố tiêu cực hãy nghĩ lại.

Nếu các người nghĩ rằng đời mình tan nát chẳng bao giờ có thể xây dựng lại được nữa hãy nghĩ lại.

Các người có thể tự huấn luyện để làm như vậy (Hãy coi lại chính các người đã tự huấn luyện ngon lành ra sao để không làm như vậy)

Cảm tạ Ngài. Chưa từng bao giờ tôi được thấy tiến trình đặt ra minh bạch cho tôi như vậy. Tôi mong là làm cũng dễ như là nói nhưng ít ra tôi hiểu tiến trình này.

Tôi nghĩ là vậy.

Tốt! Nếu người nghĩ rằng cần phải ôn lại thì chúng ta có thể nói chuyện tiếp.

❁ ❁ ❁
Ảnh: by Zoltan Tasi on Unsplash

0 0 Đánh giá
Đánh giá bài viết

❁ Cánh cửa mở rộng ❁

guest

0 Bình luận
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận
0
Ý kiến của bạn luôn tuyệt vời, hãy để lại bình luận ...x