Trang chủ » Đối thoại với Thượng Đế – Chương V

Đối thoại với Thượng Đế – Chương V

by Hậu Học Văn
206 views

Con đường nào thực sự là con đường đi tới Thượng Đế? Có phải bằng cách từ bỏ tất cả như một số người yogis tin tưởng?

Sự đau khổ là gì? Có phải đau khổ vì phục vụ là con đường đi tới Thượng Đế như những người tu khổ hạnh thường nói?

Có phải chúng tôi dành lên Trời bằng cách làm việc thiện như nhiều tôn giáo thường nói?

Hay là chúng tôi tự do, muốn làm gì thì làm: Chẳng cần biết luật pháp, không cần giữ những tục lệ và đắm mình sống buông thả và rồi cũng tìm được Niết Bàn như nhiều tay

Tân Thời Đại thường nói?

Nó là gì? Là những tiêu chuẩn luân lý khắt khe hay là làm theo ý thích?

Nó là gì? Là những phẩm giá cổ truyền hay tới đâu hay tới đó?

Nó là gì? Mười điều ngăn cấm hay bảy bước tới Giác Ngộ?

Các người rất cần được chỉ dạy cho các người một con đường, chẳng hạn như đường này đường kia, đúng không? Tại sao không phải là tất cả những thứ đó?

Tôi không biết. Tôi đang hỏi Ngài.

Vậy Ta sẽ trả lời để các người hiểu thật rõ.

Ta nói điều này cho tất cả những ai nghe thấy Lời của Ta và tìm tới Chân Lý Của Ta. Bất kỳ trái tim nồng nhiệt nào hỏi con đường đi tới Thượng Đế ở đâu đều được chỉ rõ. Ai ai cũng được trao cho chân lý tâm cảm (bằng nội tâm). Hãy tới với Ta theo con đường của Tim các người chớ đừng qua hành trình bằng ý. Các người không bao giờ tìm thấy Ta trong ý của các người. Muốn tìm được Thượng Đế, các người phải vượt khỏi ý (các người phải khùng). Tuy nhiên Ta sẽ trả lời câu hỏi giống như thẩm vấn gay gắt của các người nhưng các người sẽ giật mình té ngửa khi nghe câu trả lời của Ta: Chẳng có cái cóc khô gì là Mười Điều Răn Cấm Cả!

Ối Trời ơi! Không có sao?

Không. Không có! Ta răn cấm (ra lệnh) cho ai? Cho Ta hả? Và tại sao Ta lại cần răn cấm như vậy? Khi Ta muốn điều gì thì điều đó hiện hữu, đúng không?

Vậy thì đâu có cần ra lệnh cho ai? Và quả thực nếu Ta có ra lệnh, những lệnh này đương nhiên sẽ được tuân theo hay sao?

Làm sao Ta có thể ao ước điều này đến như vậy? Đến nỗi phải ra lệnh rồi nhìn điều đó không được thực hiện?

Thứ vua gì lại làm như thế? Đâu có kẻ cầm quyền nào làm như vậy? Ta không phải là vua hay nhà cầm quyền gì cả. Ta là một Vị Sáng Tạo. Và Vị Sáng Tạo không ngăn cấm chi hết mà chỉ sáng tạo, sáng tạo và tiếp tục sáng tạo.

Các người cũng như Moises xưa kia đã đứng trước Thượng Đế và nài nỉ Ta: Lạy Thượng Đế của tôi, xin hãy chỉ vẽ cho tôi. Hãy cho tôi một dấu hiện để tôi có thể nói lại với dân chúng!

Làm sao chúng tôi có thể biết được chúng tôi là những người được tuyển chọn?

Và Ta đã nói với Moises cũng như các người một bản thỏa ước linh thiêng, một lời hứa vĩnh cửu, một cam kết chắc chắn và bảo đảm.

Và Lời của Thượng Đế xưa kia không phải một Lệnh mà là một Thỏa Ước.

Đó là MƯỜI ĐIỀU CAM KẾT.

1. Các người sẽ yêu Thượng Đế hết lòng, hết trí, hết tâm hồn của các người. Các người sẽ không sùng bái tình yêu, tiền tài, danh vọng hay quyền năng đến từ những nguồn khác. Các người sẽ gạt sang một bên những thứ đó giống như đứa trẻ gạt đi những đồ chơi, không phải vì chúng không có giá trị mà vì các người đã vượt qua tuổi đó rồi. Và các người biết rằng các người sẽ đi con đường của Thượng Đế vì:

2. Các người sẽ nhân danh Thượng Đế để làm những gì và các người sẽ thấy hiệu quả. Do đó, các người không gọi danh Ta trong những chuyện phù phiếm, không nghĩ tới gọi danh hiệu Thượng Đế một cách vô ý thức. Các người sẽ hiểu sức mạnh của lời nói và tư tưởng nhân danh Ta. Bởi vì Danh Ta, danh vĩ đại “Ta Đây” sẽ không bao giờ được dùng mà vô hiệu quả. Điều này không thể xảy ra khi các người đã tìm thấy Thượng Đế. Và Ta cũng cho các người những dấu hiệu khác như:

3. Các người sẽ nhân danh Ta một ngày thiêng liêng. Như vậy để các người không nằm lâu trong ảo vọng và để giúp các người nhớ lại các người là ai và là gì? Chẳng bao lâu nữa, các người sẽ coi ngày nào cũng là ngày Sabbath và giây phút nào cũng linh thiêng.

4. Các người sẽ tôn kính cha mẹ vì cha mẹ cũng là con của Thượng Đế và đã đem đời sống đến cho các người. Từ đó, các người sẽ tôn kính mọi người.

5. Khi các người tìm thấy Thượng Đế, các người sẽ hiểu rằng: Các người không được sát hại đời sống của bất cứ ai hay sinh vật nào vì đời sống nào cũng vĩnh cửu.

Sự tôn kính đời sống giúp các người tôn trọng tất cả sinh vật và thực vật, chỉ làm tổn thương chúng trong trường hợp bất khả kháng vào mục đích tốt nhất.

6. Các người sẽ không làm mất tính chất thanh tịnh, cao đẹp của Tình Yêu bằng những ý nghĩ bất lương hay lường gạt người khác, vì như vậy là thông dâm.

Ta hứa với các người : Khi các người đã tìm thấy Thượng Đế, các người sẽ không phạm tội thông dâm này nữa.

7. Khi các người tìm thấy Thượng Đế, các người sẽ không ăn cắp, ăn trộm, lường gạt, chiếm hữu bất cứ vật gì của ai khác.

8. Khi biết Thượng Đế, các người sẽ không nói một lời dối trá vì như vậy là làm chứng gian.

9. Và các người sẽ không thèm muốn vợ chồng người khác vì các người biết rằng tất cả những người khác đều là vợ chồng mình thì còn ham muốn gì nữa.

10. Khi biết Thượng Đế, các người chẳng thèm tài sản của người khác vì các người biết rằng tất cả tài sản đều thuộc về mình thì còn thèm muốn làm chi nữa. Các người sẽ biết mình đã tìm được con đường tới Thượng Đế khi các người thấy những dấu hiệu đó.

Ta đã hứa với các người rằng không ai chân thành đi tìm Thượng Đế lại còn phạm vào những hành vi như vậy.

Tiếp tục hành động như vậy là điều bất khả. Đó là tự do của các người chớ không phải giới hạn. Đó là những cam kết của Ta chớ không phải mệnh lệnh.

Bởi vì, Thượng Đế không có ra lệnh cho những gì Thượng Đế đã tạo ra. Thượng Đế chỉ dạy cho các con của Thượng Đế: Đây là cách để các con biết rằng các con đã trở về nhà.

Như vậy tôi khỏi cần theo “Mười Điều Răn” cũng được lên thiên đàng chăng?

Chẳng có cái gì gọi là lên Trời cả. Chỉ có tự giác rằng các người đã ở đó rồi. Chỉ có chấp nhận. Chỉ có hiểu biết chớ không có hành động hay cố gắng gì cả. Các người không thể đi tới chỗ mà các người đã ở đó rồi. Muốn làm vậy, các người phải từ giã nơi các người đương ở và điều đó sẽ làm cho mục tiêu của cuộc hành trình thất bại.

Chuyện mỉa mai là phần lớn con người nghĩ rằng họ phải từ giã nơi họ đang ở để đi đến nơi họ muốn tới. Như vậy, họ từ giã cõi Trời để tới cõi Trời và đi qua Địa Ngục.

Giác Ngộ là hiểu rằng chẳng có nơi nào để tới, chẳng có gì để làm, chẳng có trở thành gì cả, ngoại trừ là đúng như hiện nay. Các người đang đi một cuộc hành trình không tới đâu cả. Cõi Trời! Như các người thường gọi chẳng ở đâu hết chính là ở đây và bây giờ.

Ai ai cũng nói vậy làm cho tôi điên cái đầu đây này. Nếu “Cõi Trời bây giờ và ở đây”.

Tại sao tôi không thể thấy được? Tại sao tôi không cảm được? Và tại sao thế giới lại loạn xà ngầu như thế này?

Ta hiểu nỗi thất vọng của các người khi tìm cách hiểu hết tất cả những gì hiện hữu.

Xin Ngài chờ một chút. Có phải Ngài đang nói Thượng Đế thất vọng?

Các người tưởng rằng Ta không thể kinh nghiệm một điều mà các người kinh nghiệm sao?

Thật ra Ta đang kinh nghiệm bản thân Ta qua các người. Ta tạo ra các người để biết Ta là ai? Thôi Ta chẳng nên phá tan nát tất cả những ảo ảnh của các người về Ta trong một chương. Trong hình thể siêu việt nhất của Ta, Ta không kinh nghiệm thất vọng.

À! Tôi cảm thấy dễ chịu hơn.

Vừa qua Ngài đã làm cho tôi lo sợ.

Đó không có nghĩa là Ta không thể. Đó chỉ có nghĩa Ta chọn lựa làm như vậy. Các người cũng có thể chọn lựa như Ta vậy.

Thất vọng hay không thất vọng. Tôi vẫn cứ tự hỏi làm sao cõi Trời có thể ở đây bây giờ sao tôi lại không kinh nghiệm được.

Các người không thể kinh nghiệm được cái gì mà các người không biết. Và các người không biết là các người đang “cõi Trời bây giờ đây” bởi vì các người chưa từng bao giờ kinh nghiệm cõi Trời.

Thấy không? Đối với các người đó là cái vòng lẩn quẩn. Các người không thể hoặc chưa tìm cách nào kinh nghiệm cái mà các người chưa biết và các người không biết cái mà các người chưa kinh nghiệm.

Điều mà giác ngộ đòi hỏi các người làm là: Biết một gì đó mà các người chưa kinh nghiệm.

Và do vậy, hãy kinh nghiệm nó. Biết mở cửa cho kinh nghiệm, nhưng các người lại tưởng tượng ngược lại.

Thực ra các người biết rất nhiều, nhiều hơn những điều các người đã kinh nghiệm.

Chỉ đơn giản các người không biết là các người biết.

Ví dụ: Các người biết là có một Thượng Đế nhưng có thể các người không biết là các người biết điều đó. Do vậy, các người cứ loanh quanh chờ kinh nghiệm. Và một thời gian qua, các người vẫn chờ cho có kinh nghiệm. Trong lúc đó, các người có nó (kinh nghiệm) mà không biết thì cũng như là chẳng có gì cả.

Trời đất ơi! Như vậy chúng ta đi vòng tròn.

Phải! Chúng ta đang đi vòng tròn. Và thay vì đi vòng tròn, có lẽ chúng ta nên là cái vòng tròn luôn. Đâu có bó buộc phải là một cái vòng lẩn quẩn, có thể là một cái vòng tuyệt diệu chớ.

Có phải từ bỏ là một phần của đời sống tâm linh?

Phải! Bởi vì cuối cùng mọi tinh linh đều từ bỏ những gì không thật. Và trong cuộc đời của các người cũng chẳng có gì là thật cả, ngoại trừ mối giao tiếp giữa Ta và các người. Tuy nhiên, từ bỏ theo ý nghĩa cổ điển là “từ bỏ bản thân” là không cần thiết.

Những người nhiệt tâm tìm cách thắng mọi đam mê thế tục thường dốc hết lòng làm việc như đam mê Thượng Đế. Nhưng đam mê vẫn là đam mê. Đổi đam mê này lấy đam mê nọ vẫn không loại bỏ được nó.

Do đó, đừng phê phán những thứ mà các người đam mê. Chỉ ghi nhận chúng rồi coi chúng có phục vụ mình không dựa vào mô hình các người muốn là ai và muốn là gì?

Hãy nhớ! Các người luôn luôn ở trong vị thế tự sáng tạo mình. Mỗi thời, mỗi lúc các

người đang quyết định mình là ai? là gì? Phần lớn quyết định của các người dựa vào

những chọn lựa của các người về đam mê trở thành ai và trở thành gì?

Thông thường, một người theo Đạo có vẻ như từ bỏ mọi đam mê thế tục, mọi ham muốn con người. Điều họ đã làm có nghĩa: Hiểu đam mê và ham muốn, nhận biết những ảo tưởng và tránh né những đam mê không phục vụ họ. Họ vẫn thích ảo tưởng vì đem lại cho họ cái dịp để có thể tự do chọn lựa trọn vẹn. Đam mê là chuyển biến tư tưởng hiện tại thành hành động. Nó châm nhiên liệu vào bộ máy sáng tạo.

Nó chuyển những quan niệm thành ra kinh nghiệm. Đam mê là ngọn lửa giúp Ta hiểu rõ thực sự là ai.

Không nên chối bỏ đam mê vì làm như vậy là chối bỏ Các Người Là Ai và Các Người Thực Sự Muốn Là Gì? Người từ bỏ không bao giờ chối bỏ đam mê, người từ bỏ chỉ chối bỏ sự ràng buộc vào kết quả. Đam mê là thích hành động. Hành động là kinh nghiệm được hiện hữu. Tuy vậy, có gì được tạo ra như là một phần của hành động? Mong Chờ.

Sống đời mình mà không có mong chờ, không cần phải có những kết quả rõ ràng.

Đó là Tự Do. Đó là Thượng Đế tính. Đó là cách sống của Ta.

Ngài không quan tâm đến kết quả?

Tuyệt đối không. Vui thú của Ta là sáng tạo chớ không ở lúc sau. Từ bỏ không phải là một quyết định chối bỏ hành động. Từ bỏ là một quyết định chối bỏ nhu cầu cần một kết quả đặc thù. Có một khác biệt rất lớn.

Có thể nào Ngài giải thích mệnh đề: “Đam mê là thích chuyển hiện tại thành hành động?

Tính hiện tại là trạng thái cao nhất của hiện hữu. Đó là tinh túy thanh tịnh nhất.

Đó là cái diện “nay – không – nay”, cái diện “tất cả – không – tất cả”, cái diện “luôn luôn – không – bao giờ” của Thượng Đế.

Hiện tại thanh tịnh là Thượng Đế thanh tịnh.

Tuy nhiên, không bao giờ chúng ta coi là đủ nếu chỉ hiện hữu. Chúng ta bao giờ cũng khao khát kinh nghiệm Cái Là Ta và điều này đòi hỏi toàn bộ diện kia của Thiên Tính. Gọi là hành động.

Hãy coi là các người nắm cốt lõi của cái Ngã tuyệt vời, cái diện của thiên tính gọi là tình yêu. (Đó là Chân Lý về các người ).

Đây: Tình yêu là một chuyện và hành động yêu thương lại là chuyện khác. Linh hồn ao ước làm một gì đó về bản chất của nó để có thể tự biết nó trong kinh nghiệm của chính nó. Do vậy, nó sẽ tìm cái hiện thực ý niệm cao cả nhất của nó bằng hành động.

Cái khát khao làm như vậy là đam mê. Giết đam mê là giết Thượng Đế.

Các người thấy đó: Khi Thượng Đế làm điều yêu thương đó, Thượng Đế đã thực hiện Mình và chẳng còn cần thêm gì nữa.

Mặt khác, con người thường cảm thấy là cần phải có tiền lời trong các cuộc đầu tư như ta yêu một ai đó cũng muốn kiếm chác được chút gì yêu thương trở lại theo thói thường tình.

Đó không phải là đam mê. Đó là mong chờ.

Đó là cái nguồn bất hạnh lớn nhất tạo ra cho con người. Đó là điều phân cách con người với Thượng Đế. Người từ bỏ tìm cách chấm dứt sự phân chia này bằng kinh nghiệm mà một số những nhà thần bí Đông Phương gọi là Samandhi.

Đó là hợp nhất, là một với Thượng Đế, hòa hợp với thiên tính, hợp tan trong thiên tính. Do vậy, người từ bỏ kết quả nhưng không bao giờ từ bỏ đam mê. Quả thế, vị chân sư biết qua trực giác rằng đam mê là đạo. Người ta thường nói rằng: Ai không có một đam mê gì đó, người đó chẳng có sức sống chút nào.

Ngài nói rằng: Chống lại cái gì cái đó tồn tại và nhìn cái gì thì cái đó biến đi.

Có thể nào Ngài giải thích điều này chăng?

Các người không thể chống lại cái gì mà các người cho là không có thực thể. Hành động chống lại một gì là hành động đem lại sự sống cho nó. Khi các người chống lại một năng lực, các người đặt nó hiện ra.

Càng chống lại càng làm cho nó thành hiện thực dù chống lại bất kỳ gì. Khi mở mắt ra và nhìn thì nó biến đi, có nghĩa là: Nó không còn giữ lại hình thể của nó nữa.

Khi các người nhìn thật sự một vật các người cần nhìn xuyên qua, nhìn được như thế, sức mạnh ảo giác của sự việc sẽ biến mất.

Nhưng nếu mình không muốn cho vật mà mình nhìn biến đi thì sao?

Các người phải luôn luôn làm cho nó biến đi. Chẳng có gì trong thực tế bám vào các người. Tuy nhiên, nếu các người quyết định chọn lựa cái ảo giác về cuộc đời thay vì chân lý của tâm linh, các người chỉ có thể tái tạo lại nó như các người đã tạo nó ra lúc khởi đầu.

Làm như vậy, các người có thể có trong cuộc sống cái mà các người chọn lựa để có và các người loại bỏ khỏi cuộc sống cái mà các người không còn muốn kinh nghiệm.

Tuy nhiên, không nên bao giờ chống lại gì cả. Nếu nghĩ rằng chống đối sẽ loại bỏ được gì đó thì nên nghĩ lại.

Càng chống đối càng chôn chặt sự việc đó. Ta đã từng bảo với các người mọi tư tưởng đều sáng tạo sao?

Ngay cả tư tưởng nói rằng tôi không muốn một vật gì đó?

Nếu các người không muốn một vật thì nghĩ về nó làm gì? Nếu phải nghĩ về nó cũng đừng nên chống đối, hãy nhìn thẳng vào coi thực tế nó là cái gì? Rồi dùng sáng tạo chọn lựa nó hay không tùy theo ý thích.

Cái gì ra mệnh lệnh chọn lựa này?

Cái Các Người Nghĩ Các Người Là Ai? Và Là Cái Gì? Đồng thời, Cái mà các người chọn lựa Mình Là Ai và Là Cái Gì?.

Cái đó ra lệnh trong bất cứ mọi chọn lựa nào mà các người đã làm trong cuộc đời mình ở hiện tại cũng như tương lai.

Như vậy đời sống của một người từ bỏ là một con đường sai lầm?

Đó không phải là một chân lý. Những chữ người từ bỏ hàm một ý nghĩa sai.

Trên thực tế, các người không thể từ bỏ gì cả bởi vì cái mà các người chống đối vẫn tồn tại. Một vị từ bỏ chân chính chẳng có từ bỏ mà chỉ chọn khác đi. Đó là một hành động chuyển biến tới một vật gì đó chớ không phải là dứt khỏi điều gì.

Các người không thể dứt bỏ một sự việc gì vì nó sẽ đeo đuổi các người mãi mãi. Như vậy không nên chống lại cám dỗ mà nên quay hướng khác đi. Hãy quay về Ta và đi ngược lại những gì không phải là Ta. Nhưng nên nhớ rằng: Chẳng có gì là con đường sai lầm bởi vì trong cuộc hành trình này các người không thể không tới nơi mà các người đương đi tới.

Đây chỉ là chuyện nhanh chậm, chỉ là vấn đề khi nào các người tới đó nhưng cũng vẫn chỉ là ảo giác bởi lẽ chẳng có “khi nào” cũng chẳng có “trước” hay “sau” mà chỉ có hiện tại, cái thời gian huy hoàng trong đó các người kinh nghiệm bản thân.

Vậy thì mấu chốt là gì? Nếu không có lối nào khác để không tới đó, thì mục đích cuộc sống này là gì? Tại sao chúng tôi phải lo lắng về tất cả những gì chúng tôi làm?

Hà! Tất nhiên các người không nên lo lắng, tốt hơn nên quan sát. Chí có nhận thức các người đang là ai và là gì, đang làm gì và đang có gì và coi những cái đó có phục vụ các người không?

Mục đích cuộc sống không phải là đi tới đâu cả, chỉ cần nhận thức rằng: Các người đang vẫn ở đó, vẫn đã luôn luôn ở đó.

Các người đang ở thời gian sáng tạo toàn tịnh, luôn luôn và mãi mãi. Vậy thì mục đích cuộc sống là sáng tạo các người là ai và là gì? Và rồi kinh nghiệm cái đó.

❁ ❁ ❁
Ảnh: by Zoltan Tasi on Unsplash

0 0 Đánh giá
Đánh giá bài viết

❁ Cánh cửa mở rộng ❁

guest

0 Bình luận
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận
0
Ý kiến của bạn luôn tuyệt vời, hãy để lại bình luận ...x