Trang chủ » Đối thoại với Thượng Đế – Chương XI

Đối thoại với Thượng Đế – Chương XI

by Hậu Học Văn
161 views

Tôi muốn trở lại căn bản những câu hỏi của tôi. Có nhiều chi tiết tôi muốn biết về những câu hỏi đó.

Chúng ta có thể làm thành cả một cuốn sách chỉ riêng về giao tiếp.

Tôi biết vậy nhưng tôi lại sẽ không bao giờ tiến tới thêm những câu hỏi khác được.

Có nhiều dịp khác, nhiều địa điểm khác và cả nhiều cuốn sách khác. Ở với các người. Hãy tiến tới đi và chúng ta sẽ trở lại đây nếu có thì giờ.

Câu hỏi tiếp của tôi là: Tại sao tôi lại không bao giờ có thể thu hút được đủ tiền bạc trong cuộc đời tôi? Có phải số mệnh đã bắt tôi phải lo lắng, chắt bóp tôi về tiền bạc?

Điều gì ngăn chặn, không cho tôi có được khả năng về tiền bạc? Nhiều người nói với tôi rằng đó là vấn đề giá trị bản thân. Đúng hơn là tôi thiếu giá trị bản thân. Những vị Tân Thời Đại dạy rằng: Sự thiếu sót bất cứ điều gì có thể tìm tung tích trong sự thiếu giá trị bản thân.

Những vị thầy của các người đã trật đường rầy rồi. Các người không có thiếu giá trị bản thân.

Thật thế! Cái thách đố lớn nhất trong suốt cuộc đời của các người là kiểm soát cái tôi. Nhiều người lại cho rằng đây là những trường hợp tự gán quá nhiều giá trị bản thân.

Đúng thế. Tôi đây đang lúng túng và buồn chán nhưng Ngài nói rất đúng.

Người cứ nói hoài lúng túng và buồn chán mỗi khi Ta nói về sự thật các người. Hãy tự đưa mình vượt qua cái đó. Hãy tìm một cách khác. Hãy thử cười. Được không?

Được.

Thật ra giá trị bản thân không phải là vấn đề của các người. Các người đã được ban cho thật nhiều cái giá trị đó.

Vậy là cái gì?

Vấn đề là thiếu hiểu biết về những nguyên tắc phong phú cùng với sự đánh giá sai

lầm liên hệ tới cái “thiện” và “ác”.

Để Ta cho các người một ví dụ.

Xin Ngài.

Các người thường ôm cái tư tưởng tiền bạc là xấu. Các người cũng ôm cái tư tưởng rằng Thượng Đế là tốt. Chúc lành cho các người ! Như thế, trong đầu các người

Thượng Đế và tiền bạc không thể hòa lẫn với nhau.

Theo tôi nghĩ, điều này đúng.

Điều này trở thành lý thú đây: Như vậy làm cho các người khó có thể nhận tiền về các việc làm thiện.

Ý Ta là: Nếu một việc được đánh giá là rất “thiện” các người sẽ đánh giá việc đó về tiền bạc thấp hơn. Như thế, một việc được coi là “thiện” hơn (nghĩa là giá trị hơn) thì nó lại càng đáng ít tiền hơn. Đa số các người tin như vậy.

Như thế, những vị thầy giáo chỉ kiếm đủ bát cơm nuôi thân trong khi các vũ nữ thoát y kiếm cả bạc triệu.

Những nhà lãnh đạo kiếm được tài chánh quá ít so với mấy nhà thể thao nên họ đã phải hối lộ để bù đắp vào sự sai biệt.

Những vị thầy tu sống bằng bánh mì và nước lã trong khi các người làm về công tác giải trí kiếm được khá bộn tiền.

Hãy suy nghĩ về điều đó. Những gì các người cho rằng thực chất có giá trị lại rất rẻ như các nhà khoa học cô độc tìm kiếm một phương thuốc chống lại bệnh Aids đi xin từng đồng tiền để làm việc trong khi một phụ nữ sản xuất về sách hay tape dạy một trăm cách làm tình lại giàu sụ.

Cái lối suy nghĩ thụt lùi này phát triển rộng rãi nơi các người do bắt nguồn từ một tư tưởng sai lầm. Tư tưởng sai lầm này do ý niệm các người về tiền bạc. Các người thích nó nhưng lại nói nó là nguồn gốc của mọi điều ác.

Các người quí nó nhưng lại gọi nó là “của bất nhân”.

Các người gọi người ta là “giàu có bất nhân” và nếu có ai trở thành giàu có do làm những việc ‘thiện” thì ngay tức khắc các người có nghi ngờ biến việc làm của họ trở thành “xấu”. Như vậy các bác sĩ tốt hơn đừng nên kiếm được nhiều tiền hay học cách làm giàu kín đáo hơn hoặc một mục sư cũng đừng nên kiếm được nhiều tiền.

Hãy thấy đó trong lương tâm các người ai chọn nghề cao cả nhất thì phải có lương thấp nhất.

Ồ! vậy à.

Các người thấy không? Tư tưởng này quá sai.

Tôi tưởng là chẳng có gì là đúng hay sai cả?

Những từ ngữ “đúng” hay “sai” được dùng tương đối để phục vụ các người.

Tương đối với cái mà các người muốn, những tư tưởng về tiền bạc là những tư tưởng sai.

Hãy nhớ tư tưởng có tính cách sáng tạo. Thành ra nếu các người nghĩ rằng tiền bạc là xấu và nghĩ rằng các người là tốt như vậy có sự xung đột.

Bây giờ nói riêng về người, con của Ta. Hành động trong cuộc chạy đua ý thức này theo một lối rất “bảnh”.

Phần lớn những vụ xung đột này đối với những người khác không đến nỗi to lớn như người. Bởi lẽ họ làm công việc họ ghét để sống nên họ chẳng phiền hà gì khi nhận tiền công về họ làm. Có nghĩa “xấu” đi với “xấu” ăn khớp rồi. Nhưng trong tất cả thời gian cuộc đời của người, người lại yêu việc làm, quý trọng những hoạt động của người.

Như thế nếu nhận những món tiền lớn về việc làm có nghĩa trong tư tưởng của người nhận cái “xấu” đối với cái tốt nên không thể chấp nhận được. Người thà nhịn đói mà chết còn hơn nhận của “bất nhân” cho công việc hoàn toàn phục vụ. Công việc phục vụ của nó sẽ mất đi tính cách trong sạch nếu các người nhận tiền.

Như thế, ở đây chúng ta thật sự có mâu thuẫn (vừa yêu, vừa ghét) về tiền bạc. Một phần các người bác bỏ nó và một phần các người tức vì không có nó.

Bây giờ cái vũ trụ chẳng biết đường nào mà rờ về chuyện này vì nó nhận được hai luồng tư tưởng khác nhau về người. Vậy thì cuộc đời của người về tiền bạc sẽ thất thường bởi chính người cứ tiếp tục thất thường về tiền bạc.

Người không nhìn chắc chắn được điều nào là đúng. Và vũ trụ giống như máy in Xerox. Nó chỉ có thể sản xuất ra nhiều bản sao của tư tưởng các người. Cách duy nhất để thay đổi tình trạng này, các người phải thay đổi tư tưởng các người về tiền bạc.

Làm sao tôi có thể thay đổi cách tư tưởng về tiền bạc?

Những tư tưởng, thái độ, ý nghĩ của tôi không được tạo ra trong một phút mà chúng là kết quả của nhiều năm kinh nghiệm, cả cuộc đời va chạm.

Ngài nói đúng về cách tôi tin tưởng về tiền bạc nhưng làm sao tôi có thể thay đổi được nó?

Đây có thể là một câu hỏi lý thú nhất trong cuốn sách này.

Phương pháp thường dùng nhất trong sáng tạo là một tiến trình ba bước gồm có: Tư tưởng, lời nói và hành động.

Đầu tiên là tư tưởng: Cái ý niệm tạo hình. Cái khái niệm khởi thủy.

Rồi tới lời nói. Phần lớn những tư tưởng tự hình thành ra lời.

Rồi lời được viết ra hay nói ra. Việc này tiếp thêm năng lực cho tư tưởng, đẩy nó ra thế giới, ở đây những người khác có thể nhận ra nó.

Sau chót, trong một vài trường hợp lời được đưa tới hành động và tạo ra kết quả.

Một biểu lộ trong thế giới vật chất của cái bắt đầu bằng một tư tưởng.

Tất cả mọi vật chung quanh các người trong cái thế giới nhân tạo này thành hiện hữu theo lối đó hoặc một vài trường hợp cá biệt. Cả ba trung tâm sáng tạo đều được dùng.

Nhưng bây giờ xảy ra vấn đề: Làm sao để thay đổi một Tư Tưởng Đỡ Đầu?

Đúng! Đây là một câu hỏi rất hay và rất quan trọng. Bởi lẽ nếu nhân loại không thay đổi một tư tưởng gốc hay một ý niệm đỡ đầu thì có thể tự đưa mình vào chỗ tiêu diệt.

Cách nhanh nhất để thay đổi một tư tưởng gốc hay một ý niệm Đỡ Đầu là đảo ngược tiến trình tư tưởng, lời nói và hành động.

Xin hãy giải thích?

Hãy hành động cái hành động mà các người muốn làm để có cái tư tưởng mới liên hệ. Rồi nói những lời các người muốn có để có cái tư tưởng mới liên hệ. Hãy làm như vậy nhiều lần cho đủ để huấn luyện cái trí của các người tư tưởng theo cách mới.

Huấn luyện cái trí?

Như vậy không phải là kiểm soát cái trí sao? Như vậy chẳng phải là thao túng cái trí sao?

Các người có ý niệm, tư tưởng về cái trí hiện nay của các người ra sao không? Các người có biết rằng thế giới của các người đang thao túng cái trí của các người ra sao không?

Chẳng thà chính các người thao túng trí của các người còn hơn để cho thế giới của các người thao túng nó ra sao?

Chẳng thà chính mình nghĩ những tư tưởng mình muốn nghĩ còn hơn nghĩ những tư tưởng của kẻ khác sao? Chẳng phải là tự mình có những tư tưởng sáng tạo tốt hơn những sai lầm khác sao?

Vậy mà trí các người đầy những tư tưởng sai lạc, những tư tưởng phát xuất từ kinh nghiệm của những kẻ khác. Rất ít tư tưởng của các người phát xuất từ những dữ kiện do các người ưa thích hay tự sản xuất.

Chính cái tư tưởng nguồn gốc về tiền bạc là một ví dụ điển hình nhất. Tư tưởng các người về tiền bạc (tiền bạc là xấu) đi ngược lại với kinh nghiệm của các người về có tiền thực là vui sướng. Rồi các người phải chạy nhanh và tự dối mình về kinh nghiệm để có thể biện minh cho tư tưởng nguồn gốc.

 Các người bị chôn chặt vào tư tưởng đó tới nỗi không bao giờ các người nghĩ rằng tư tưởng của các người về tiền bạc có thể không chính xác.

Vậy thì nay Ta cũng dùng một số dữ kiện tự sản xuất.

Đó là cách đổi tư tưởng gốc thành tư tưởng của chính mình chớ không phải của ai khác. Hơn nữa, các người còn một tư tưởng gốc khác về tiền bạc Ta cần phải nêu ra.

Đó là gì vậy?

Đó là chưa đủ. Thực tế, các người có về tư tưởng gốc này về tất cả mọi thứ.

Chưa đủ tiền, chưa đủ thời giờ, chưa đủ yêu thương, chưa đủ thực phẩm, chưa đủ từ bi… trên thế gian.

Bất kỳ cái gì tốt, cái đó vẫn chưa đủ. Chính vì chạy đua theo ý thức “tính chưa đủ” này đã tạo ra thế giới như các người nhìn thấy hiện nay.

Được rồi. Vậy tôi có hai tư tưởng gốc, tư tưởng đỡ đầu về tiền bạc phải thay đổi.

Ờ! Ít ra là hai. Có thể còn nhiều hơn nữa.

Để coi: Tiền là xấu, tiền hiếm hoi…. không được nhiều tiền để làm việc theo Thượng Đế. (đó là tư tưởng lớn đối với các người )….Tiền không bao giờ được ban cho rộng rãi…. Tiền không mọc ở trên cây trong khi đó lại có tiền làm cho tồi bại.

Tôi hiểu. Tôi có nhiều việc phải làm.

Phải! Người có nhiều việc phải làm, nếu người không vui với tình trạng tiền bạc hiện nay. Mặt khác, điều quan trọng phải hiểu rằng: Các người không vui với tình trạng tiền bạc hiện nay bởi vì các người không vui với tình trạng tiền bạc hiện nay.

Đôi khi thật là khó để hiểu Ngài.

Đôi khi thật là khó dẫn dắt các người.

Này! Xin hãy nghe tôi.

Ngài là Thượng Đế tại sao Ngài không làm cho dễ hiểu?

Ta đã làm cho dễ hiểu.

Vậy tại sao Ngài không cứ làm như cho tôi hiểu, nếu quả thực đó là điều Ngài muốn?

Ta thực tâm muốn điều các người thực tâm muốn. Chẳng có gì khác và chẳng có gì hơn. Người không thấy đó là món quà lớn nhất của Ta tặng cho các người sao?

Ồ! Hãy quên nó đi. Nếu muốn thay đổi một tư tưởng gốc thì các người phải hành động trước khi tư tưởng.

Ví dụ: Người đang đi ngoài phố và gặp một bà già ăn xin. Người thấy bà ta nghèo khổ, sống lây lất. Người tức khắc biết là với số tiền nhỏ mọn các người chắc chắn có đủ để chia cho bà ấy.

Động tác đầu tiên của các người là cho bà ta mấy đồng xu lẻ. Cũng có một phần khác trong tư tưởng của các người sẵn sàng thò tay vào túi tờ giấy năm đồng cho bà ta.

Trời đất ơi! Hãy ban cho bà ấy một phút vui sướng. Hãy làm cho mắt bà ấy sáng lên. Rồi một tư tưởng khác xuất hiện.

Sao! Điên rồi sao? Chỉ có bảy đô la để sống hôm nay! Muốn cho bà ấy năm đô la sao? Như vậy, các người bắt đầu lẩn quẩn chung quanh tư tưởng đó.

Hãy nghĩ lại đi! Đâu có nhiều tiền để cho bà ấy như vậy! Hãy cho bà ấy vài xu thôi.

Và lạy Trời Phật! Chuồn đi cho lẹ.

Vội vàng người thò tay vào túi bên kia để móc ra vài đồng 25 xu nhưng ngón tay chỉ gặp những đồng 5 hay 10 xu. Người cảm thấy lúng túng.

Nhìn kìa! Một con người ăn mặc chỉnh tề, hào nhoáng mà chỉ bố thí cho bà già nghèo rớt mồng tơi vài đồng xu nhỏ thôi sao!

Người cố gắng tìm cho được một hay hai đồng 25 xu.

Ừ! Có một đồng nằm sâu trong túi áo nhưng bây giờ người lại đi qua bà ấy rồi.

Người mỉm cười một cách uể oải thật là quá trễ khi quay trở lại. Bà già nghèo khó đó chẳng được gì và người cũng chẳng được gì.

Thay vì tìm được cái vui là biết mình có nhiều và chia sẻ người khác nay người cảm thấy cũng nghèo như bà kia. Tại sao người không cứ cho bà già ấy tờ giấy bạc 5 đồng kia đi?

Đó là thúc đẩy đầu tiên nhưng tư tưởng của người đã chen vào làm hỏng sự việc.

Lần sau, hãy quyết định trước khi suy nghĩ.

Hãy cho tiền đi! Cứ làm đi! Các người đã có cơ hội rồi đó. Khi các người muốn thay đổi tư tưởng gốc, hãy hành động với ý niệm mới của các người.

Nhưng phải hành động cho lẹ, nếu không cái trí của các người sẽ giết cái ý niệm trước khi các người biết được xảy ra chuyện gì.

Ta nói đúng vậy đó. Cái ý niệm, cái thực tế mới sẽ chết nghẻo trước khi các người có dịp biết nó. Vậy hãy hành động cho lẹ khi có dịp, và nếu các người làm như vậy đủ nhiều lần, trí của các người sẽ sớm có cái ý niệm. Đó sẽ là tư tưởng mới của các người.

Ừ! Tôi vừa hiểu ra đôi chút! Có phải cái đó là cái chuyển vận của tư tưởng mới?

Nếu không phải thì nó sẽ phải.

Tư tưởng mới là dịp độc nhất cho các người. Đó là dịp độc nhất để tiến triển, để tăng trưởng, để chân thật trở thành Các Người Thực Sự Là Ai? Trí của các người hiện nay đầy những tư tưởng cũ. Không những là những tư tưởng cũ mà còn phần lớn là tư tưởng cũ của kẻ khác. Đây là giờ phút quan trọng. Đây là thời gian để thay đổi trí não về gì đó. Đó là tiến triển.

Nếu Ta muốn điều gì khác với điều các người muốn cho các người. Rồi Ta đi tới chuyện làm cho các người có cái đó thì còn đâu các người là sinh vật sáng tạo.

Nếu Ta ban lệnh cho các người phải thế này, làm thế này, phải có cái này….Cái vui của Ta là ở chỗ của các người chớ không phải là ở nơi phục tùng của các người.

Được rồi. Ngài muốn nói gì với câu: Tôi không vui với tình trạng tiền bạc của tôi hiện nay bởi vì tôi không vui với tình trạng tiền bạc của tôi hiện nay?

Các người là cái mà các người tưởng.

Đây là cái vòng lẩn quẩn khi tư tưởng là một tư tưởng tiêu cực. Các người phải tìm cách đập vỡ cái vòng lẩn quẩn này.

Bao nhiêu kinh nghiệm hiện nay của các người đều có nền tảng trên những tư tưởng trước kia của các người. Tư tưởng dẫn tới kinh nghiệm, kinh nghiệm dẫn tới tư tưởng, tư tưởng dẫn tới kinh nghiệm. Điều này có thể tạo ra cái vui triền miên khi những Tư Tưởng Đỡ Đầu là vui.

Nó có thể tạo ra địa ngục triền miên khi những Tư Tưởng Đỡ Đầu là địa ngục. Cái khôn ngoan là thay đổi Tư Tưởng Đỡ Đầu.

Ta sắp sửa trình bày cho các người.

Xin cám ơn Ngài. Xin Ngài nói tiếp.

Điều đầu tiên là đảo ngược cái hệ thống biến hóa Tư Tưởng Lời Nói Việc Làm. Các người còn nghĩ câu châm ngôn “ Nghĩ trước khi làm” không?

Có.

❁ ❁ ❁
Ảnh: by Zoltan Tasi on Unsplash

0 0 Đánh giá
Đánh giá bài viết

❁ Cánh cửa mở rộng ❁

guest

0 Bình luận
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận
0
Ý kiến của bạn luôn tuyệt vời, hãy để lại bình luận ...x